Một ông quan vào quán ngồi bệ vệ lắm, Quỳnh giả làm học trò xác, mon men đến đứng bên, hễ thấy quan ăn miếng trầu nào nhả bã ra thì lại cúi xuống nhặt.
Quan hỏi:
– Mày là ai?
– Bẩm, tôi là học trò.
– Học trò sao lại lẩn thẩn thế?
– Bẩm, chúng tôi thấy phương ngôn thường nói: Miệng kẻ sang có gang có thép!, chúng tôi nhặt xem gang thép như thế nào.
Quan thấy Quỳnh có ý xược, ra oai thét:
– Ðã xưng là học trò, thì phải đối ngay câu phương ngôn ấy đi, đối được thì tha cho, không sẽ đánh đòn!
Quỳnh rụt tè thưa:
– Bẩm quan khó lắm!
Quan lại quở:
– Khó thì khó cũng phải đối!Nguồn truyện tại truyencotich.fun
– Bẩm quan con xin đối.
– Nói mau!
Quỳnh mới đọc:
– Ðồ nhà khó vừa nhọ vừa thâm.
Quan ngồi lặng đi rồi đỏ mặt nói:
– Ừ đối cũng chỉnh, nhưng mà xấc lắm.
>>>Xem thêm truyện cổ tích đặc sắc tại "Truyện Cổ Tích Dân Gian Việt Nam Đặc Sắc".
Tờ Chú (có nghĩa là anh đen) nghèo nhất làng. Họ nghèo lắm, nghèo đến nỗi không...
Ngày xưa ở động Sơn-la thuộc Hưng-hóa có một chàng trẻ tuổi tên là Chu sinh. Bố...
Ngày ấy, chợ Xuân là một nơi đô hội lớn của trấn Hải-dương. Vào khoảng ngày phiê...
Vào thời nhà Trần có một người học trò trẻ tuổi ở xứ Bắc tên là Huyền Quang. Nhà...
Từ xưa cho đến nay du khách trẩy hội Chùa Hương đã biết đến một quần thể hang độ...
Ngày xưa, vào thời Việt Nam bị lệ thuộc Trung Hoa dưới thời nhà Minh, có một ngư...