Cách đây vài năm, tại Đại hội Thể thao dành cho vận động viên khuyết tật tổ chức ở Seattle, có chín vận động viên xếp hàng tại vạch xuất phát để tham dự cuộc thi chạy ngắn 95 mét.
Tất cả đều bị khuyết tật về thể chất hoặc trí não. Khi tiếng súng lệnh xuất phát vang lên, mọi người đều quyết tâm chạy đến đích nhanh nhất để trở thành người thắng cuộc.
Bỗng nhiên, một cậu bé bị trượt chân trên đường chạy. Cậu bị ngã nhiều lần và bật khóc. Tám vận động viên còn lại nghe tiếng khóc của cậu bé nên chạy chậm dần rồi ngừng hẳn. Rồi tất cả cùng quay lại và tiến đến chỗ cậu bé. Một cô bé mắc hội chứng Down cúi xuống hôn cậu bé và nói: Điều này sẽ làm cậu dễ chịu hơn đấy! Cuối cùng tất cả chín vận động viên nắm tay nhau và cùng tiến về đích.
Tất cả mọi người có mặt ở sân vận động đồng loạt đứng lên và cất tiếng reo hò các vận động viên trong mười phút liên tục.Nguồn truyện tại truyencotich.fun
>>> Xem thêm những câu chuyện khác tại Truyện cổ tích đặc sắc nhất !!!
Chúng tôi, những người đã từng sống trong trại tập trung vẫn còn nhớ những con n...
Đó là bài học mà Sarah – cô con gái nhỏ mười tuổi của tôi phải luôn mang thanh n...
Cầu Brooklyn bắc ngang con sông nằm giữa vùng Manhattan và Brooklyn được xem là...
Năm 1889, Rudyard Kipling – nhà văn được giải Nobel Văn học năm 1907, đã từng nh...
Dẫu Henri Matisse trẻ hơn Auguste Renoir gần hai mươi tám tuổi, cả hai nhà họa s...
Con trai Joey của tôi khi mới sinh đã có dị tật bẩm sinh ở chân. Các bác sĩ cam...